Muôn kiếp nhân sinh

1. Buồn hay [C] vui có phải nơi [D] ta

Vương nặng [Bm] lòng danh lợi xa [Em] hoa

Một vòng nhân [C] sinh chớp mắt trôi [D] qua

Quay nhìn [G] lại còn ai với [Bm] ta.

Hồng trần bao [C] la còn nhiều xót [D] xa

Làm giông [Bm] bão rụng rơi cánh [Em] hoa

Dạo chơi cõi [C] thế phút chốc thôi [D]

Rồi nương [Em] náu dưới cát thiên hà.

 

ĐK:

Có lúc ta [C] lạc vào nơi hố sâu

[D] Mặt trời không thấy đâu

[Bm] Chìm trong vùng tăm tối bao [Em] ngày

Vòng nhân [C] sinh đắng cay vẫn cứ xoay

[D] Bình yên nào cho trái tim [G] này.

Bước đến nơi [C] vầng hào quang sáng soi

[D] Ngày dài không lẻ loi

[Bm] Đường ta về lấp lánh sao [Em] trời

Trần gian [C] nay ghé chơi đôi phút thôi

[D] Rồi quay về muôn kiếp luân [Em] hồi.

 

2. Ngày lau [C] khô nước mắt nhân [D] gian

Đêm nhuộm [Bm] sầu ôm vầng trăng [Em] tan

Lạnh lùng thu [C] qua buốt giá đông [D] sang

Ai người [G] bày trầm luân trái ngang.

Tình ly [C] tan ngậm ngùi vấn [D] vương

Đời sinh [Bm] tử người mang nhớ [Em] thương

Dù cho nước [C] mắt thấm ướt đêm [D] trường

Đành đau [Em] xót kiếp sống vô thường

 

ĐK:

Có lúc ta [C] lạc vào nơi hố sâu

[D] Mặt trời không thấy đâu

[Bm] Chìm trong vùng tăm tối bao [Em] ngày

Vòng nhân [C] sinh đắng cay vẫn cứ xoay

[D] Bình yên nào cho trái tim [G] này.

Bước đến nơi [C] vầng hào quang sáng soi

[D] Ngày dài không lẻ loi

[Bm] Đường ta về lấp lánh sao [Em] trời

Trần gian [C] nay ghé chơi đôi phút thôi

[D] Rồi quay về muôn kiếp luân [Em] hồi.

* Miệt mài [C] nhân sinh tìm nơi [D] chốn ấm êm hạnh [Bm] phúc [Em]

Vòng tham [C] sân si đời này [D] biết khi nao trả [G] được

Vì lầm [C] than người nặng [D] mang

Bao nhiêu lợi [Bm] danh làm cho mắt [Em]

Sầu thế [C] gian vùi chôn [D] hết bao hận [Em] thù.