Muộn rồi đò ơi

Con đò ngày [Dm] xưa sao [G] nay bỗng quay trở [Dm] về

Tìm lại bến [Am] xưa ở đây có kẻ si [C] tình

Người mang duyên [Am] lỡ chắc ai đã phụ vong [C] tình

Đò quay trở [Am] lại ngỡ rằng có người chờ [Dm] mong.

Muộn rồi đò [Dm] ơi tình [G] ai đã duyên [Dm] rồi

Đò về làm [G] chi yêu thương có như lúc [Dm] đầu

Còn gì nữa [C] đâu vấn vương chỉ thêm đau [Am] lòng

Bên người không [C] vui nhớ [A7] sông đò lại quay [Dm] về.

 

ĐK:

Đò còn nhớ [F] không hay nay đã đặng lòng [Bb] quên

Ích kỷ nhẫn [G] tâm đò chỉ biết cho riêng [Dm] mình

Giờ trách ai [C] đây cớ sao em đổi thay [F] lòng

Lời ngon tiếng [Am] ngọt hôm nào vẫn con nằm [Dm] đau.

Rồi giọt nước [F] mắt xưa tay mưa khóc ngập dòng [Bb] sông

Biển chiều mênh [G] mông người ơi xót dạ đau [Dm] lòng

Hờn trách đò [C] xưa chưa chi đã vội vô [F] tình

Để giờ khổ [Am] đau đò [A7] thương nhưng đã muộn [Dm] rồi.