Mượn tình

ĐK:

Em cho anh mượn bờ [C] môi em, tình [D] ta đắm say đêm [G] dài

Anh cho em mượn bờ [Am] vai anh, cùng [D] nhau mà ta cấy [G] cày

Nhân gian vẫn thường hay kêu [C] ca, khổ trước sướng sau mới [D] giàu

Hai ta mượn

câu chung [Bm] thủy, mua hạnh phúc sống đời bên [Em] nhau.

 

1. Mê [Em] em, nên anh liếc mắt đưa [Am] tình

Nhìn qua mà ngó [C] lại, phía nào em cũng [G] xinh

Tương [Am] tư, ngày đêm chín đợi mười [D] chờ

Cầu cho mà duyên [Bm] tới, hai đứa mình được thành [Em] đôi.

 

2. Đường đời được có bao [C] xa, nên khó khăn ta cùng [D] qua

Miệt vườn dẫu có xa [Bm] xôi, anh vẫn thương bến lở bến [Em] bồi

Kiệu hồng sính lễ sang [C] thăm, anh sẽ đưa sẽ đưa em [D] về

Bằng lòng nhẫn cưới anh [Bm] trao, dây tơ hồng dệt tình duyên [Em] quê.

 

ĐK:

Em cho anh mượn bờ [C] môi em, tình [D] ta đắm say đêm [G] dài

Anh cho em mượn bờ [Am] vai anh, cùng [D] nhau mà ta cấy [G] cày

Nhân gian vẫn thường hay kêu [C] ca, khổ trước sướng sau mới [D] giàu

Hai ta mượn

câu chung [Bm] thủy, mua hạnh phúc sống đời bên [Em] nhau.

* Em [Em] ơi, mình sống hiền [Am] lành

Chân thành, đổi [C] lấy chân [D] tình nghe [G] em

Gian [D] nan, chân cứng đá [Bm] mềm

Ta mượn son [D] sắt, bắt nhịp cầu, yêu [Em] thương.