Nắng chiều phố núi

Con dốc [Em] nằm nghe phố bình [Am] yên

Chờ nắng [B7] đi ngược bước gập [Em] ghềnh

Thuở tình [B7] câm chưa [E7] trao lời [Am] hẹn

Ghềnh đá [F#7] mềm dạt sóng chưa [B7] yên.

Hơi thở [Em] hiền rát bỏng lòng [Am] chân

Chờ mưa [B7] qua trôi miền cát [Em] trắng

Tiếng bi [B7] ai như [E7] loài chim [Am] biển

Ngồi đắng [B7] đo còn lắm nhọc [Em] nhằn

Nhặt trời [Am] sao về gieo cánh [G] mỏng

Mặc hồn [B7] hoa nhiều nét đa [C] đoan

Ngón tay [B7] may về [E7] theo cung [Am] trầm

Hứa lòng sầu trồ nhánh phân [B7] vân.

Lời tình [Am] rêu mọc xen hình [Em] hài

Biển ngàn [B7] khơi vệt tứa tâm [C] can

Víu bước [B7] đêm ru [E7] vào trời [Am] mộng

Nhẹ gió [B7] lên một thoáng thì [Em] thầm.

Nghe đá [Em] mòn từ núi thẳm [Am] sâu

Dấu bạc đầu từ ngàn cơn [G] khát

Đường về [B7] đâu hiện [E7] với bụi [Am] đỏ

Quàng dấu [B7] phai lệ đã phai [Em] mòn.