Nên là quá khứ

1. Cho em một [F] lần được ôm anh từ phía [G] sau

Cho em một [Em] lần được thấy anh [Am] vui

Vẫn là nụ [F] cười ngày xưa khi ta mới [G] quen

Vẫn là vòng [Em] tay ôm em siết [Am] chặt.

 

2. Hãy để kỷ [F] niệm để ta thôi không vấn [G] vương

Hãy để kỷ [Em] niệm xóa hết đau [Am] thương

Nhưng sao chỉ [F] là dường như trong em quá [G] quen

Em cố gượng [Em] cười nhưng tim bật [Am] khóc.

 

ĐK:

Làm sao em có [F] thể níu kéo bước chân anh rời [G] xa

[Em] cố xóa hết nỗi đau xa [Am] lạ

Có khi [F] nào [G] quên có khi [Em] nào [Am] nhớ

Giọt nước [F] mắt vẫn rơi từng [G] đêm.

Nhiều khi lại [F] cố nói dối với anh em chẳng [G] sao

[Em] chính những lúc trái tim vỡ [Am] òa

Chúc anh [F] bình [G] yên chúc [Em] anh hạnh [Am] phúc

Gọi quá [F] khứ đằng sau vết [G] thương em là [Am] anh.