Nên yêu hay không nên

1. Chẳng hề muốn em là của [Em7] ai

[A7] Cứ lắm lúc anh hay thở [D] dài vì anh nhớ [Bm7] em

Mặt trăng với anh là bạn [Em7] thân đã lâu

[A7] Cứ tối đến anh hay tâm [D] sự rồi thành thói [Bm7] quen.

T-ĐK:

Mình gặp nhau một [Em7] chút

Gần nhau một [A7] chút

Hiểu thêm một [D] chút

Để rồi chẳng [Bm7] biết khi nào

Mà anh [Em7] đã vô tình yêu [A7] em.

 

ĐK:

[Em7] Nếu giờ nói ra lời yêu [A7] em

Nói ra sợ em [D] bất ngờ, mất đi một người [Bm7] bạn của em

Sợ em [Em7] sẽ ngại, cứ như mình chưa [A7] quen

Chắc anh cần suy [D] nghĩ lại, nếu anh vẫn [Bm7] muốn được bên em

Giờ anh [Em7] nên yêu em hay không [A7] nên?

Giờ anh [D] nên yêu em hay không [Bm7] nên?

 

2. Anh chẳng thể nào [Em7] chợp mắt

Và nơi [A7] cánh tay đang cô đơn nơi căn phòng [D] hiu hắt

Anh chỉ nhớ đến nụ [Bm7] cười, nhớ đến một người

Mùa [Em7] xuân vừa đến hôm [A7] nào nay gió thu đang [D] về

Mà lời yêu chưa kịp [Bm7] nói.

T-ĐK:

Mình gặp nhau một [Em7] chút

Gần nhau một [A7] chút

Hiểu thêm một [D] chút

Để rồi chẳng [Bm7] biết khi nào

Mà anh [Em7] đã vô tình yêu [A7] em.

 

ĐK:

[Em7] Nếu giờ nói ra lời yêu [A7] em

Nói ra sợ em [D] bất ngờ, mất đi một người [Bm7] bạn của em

Sợ em [Em7] sẽ ngại, cứ như mình chưa [A7] quen

Chắc anh cần suy [D] nghĩ lại, nếu anh vẫn [Bm7] muốn được bên em

Giờ anh [Em7] nên yêu em hay không [A7] nên?

Giờ anh [D] nên yêu em hay không [Bm7] nên?

* [Em7] Khi mùa thu thay lá, đông lại [A7] đến cùng ta

[D] Bao người ôm thương nhớ, đâu phải [Bm7] mỗi mình ta

Vậy thì có [Em7] lẽ rằng có lẽ [A7] rằng…

Không [D] nên.