Ngài gọi con đi

1. Ngài gọi con [Dm] đi, đi vào [A7] đời làm chứng nhân Tin [Dm] Mừng

Dù rằng thân [Bb] con, có là [Gm] gì mà [C] xứng với Ơn [F] Thiêng [D7]

Ngài dạy con [Gm] yêu, yêu đồng [C] loại như yêu chính thân [F] mình

Mà lòng [C] con nhỏ bé Chúa [A7] ơi.

Ngài gọi con [Dm] đi, đi truyền rao Chân [Bb] Lý đến chân trời bao [Gm] la biển [D7] rộng

[Gm] Cho Tin Mừng âm [Eb] vang, cho lòng người thênh [A7] thang

Đón ân [Bb] huệ Cha [Gm] ban nguồn tình [A7] yêu nồng [Dm] nàn.

 

ĐK:

[Dm] Vâng, Chúa [F] ơi! Này đời con [Bb] đây

Ý chí tự [Gm] do với [C] xác thân ngài [F] cho [A7]

Con xin dâng [Dm] Ngài không mong [C]

[A7] Cho con theo [Dm] Chúa suốt cả cuộc đời con.

 

2. Đường đời con [Dm] đi đã nhiều [A7] lần gục ngã trong đau [Dm] buồn

Dặm trường xa [Bb] xôi biết đường [Gm] nào về [C] tới Bến Yêu [F] Thương [D7]

Lòng đầy băn [Gm] khoăn kiếm tìm [C] Ngài trong tin tưởng hy [F] vọng

Mà lòng [C] con thổn thức Chúa [A7] ơi.

Ngài gọi tên [Dm] con ngay từ khi thế [Bb] giới vẫn đang còn hoang [Gm] sơ mịt [D7]

[Gm] Khi con còn trong [Eb] nôi, khi đường đời chơi [A7] vơi

Lúc [Bb] lạc loài đơn [Gm] côi, tình [A7] Ngài đã gọi [Dm] mời.

 

ĐK:

[Dm] Vâng, Chúa [F] ơi! Này đời con [Bb] đây

Ý chí tự [Gm] do với [C] xác thân ngài [F] cho [A7]

Con xin dâng [Dm] Ngài không mong [C]

[A7] Cho con theo [Dm] Chúa suốt cả cuộc đời con.

 

3. Rồi thời gian [Dm] trôi tháng ngày [A7] dài tình Chúa yêu con [Dm] hoài

Ngài dìu con [Bb] đi bước đường [Gm] đời còn [C] lắm nỗi gian [F] nguy [D7]

Tình Ngài yêu [Gm] con mãi dạt [C] dào như con sóng xô [F] bờ

Và lòng [C] con hạnh phúc Chúa [A7] ơi.

Một niềm an [Dm] vui chân thành con đi [Bb] tới với bao người anh [Gm] em nghèo [D7] hèn

[Gm] Loan Tin Mừng yêu [Eb] thương, xây tình người muôn [A7] phương

Thắm [Bb] tươi cả quê [Gm] hương, một [A7] niềm vui Thiên [Dm] Đường.

 

ĐK:

[Dm] Vâng, Chúa [F] ơi! Này đời con [Bb] đây

Ý chí tự [Gm] do với [C] xác thân ngài [F] cho [A7]

Con xin dâng [Dm] Ngài không mong [C]

[A7] Cho con theo [Dm] Chúa suốt cả cuộc đời con.