Ngẫm

Ngẫm [Cm] thấy buồn vui với sự đời

Quanh ta [Ab] là những chốn vui [Cm] chơi

Bạn bè [Fm] dăm đứa ngân “tửu [Cm] khúc”

Đọng [G] lại buồn vui có mấy [G7] hồi

Ngẫm [Eb] để cho [G] ta tự “phản [Cm] quang”

Tại [Cm] sao ta [G] còn quá hoang [Cm] đàng

Còn [Ab] ghen còn[Eb] hờn còn luyến [Eb] ái

Còn [G] thương còn [G7] giận chuyện thế [Cm] gian.

 

ĐK: Ngẫm [C] hoen đôi [F] mắt ướt mi [G] cay

Hợp [G7] tan được mất nơi chốn [C] này

Mẹ [Am] già khắc [G] khoải nơi xa ấy

Con biết xuân [G7] này mẹ ngóng [C] ai

Chợt [Eb] thấy chiều [G7] thu lá vàng [Cm] rơi

Ngẫm [Cm] đến vô [G] thường trong kiếp [Cm] người

Đời[Fm] người chỉ [Eb] là một hơi [Cm] thở

Người [G] đi người [G7] ở có gì [Cm] vui.