Ngẩn lên nhìn mặt trời

Một ngày [E7] mới hương [A7] bên tôi thì [Dm] thầm

Lời của [E7] gió vui [A7] reo trên hạt [Dm] mầm

Hương tỏa [G] gì gió nói gì cùng ánh nắng trên [E7] cao.

Trong đời [E7] sống nên [A7] yêu nhau thật [Dm] lòng

Yêu bạn [G] bè và những người [C] thân

Yêu đồng [Am] loại chẳng dối tình [G] nhân

Và nếu [A7] như lời nói không trung [Dm] thành

Thì cuộc [E7] đời không có khúc nhạc [Am] hay.

Tâm lừa [C] dối sẽ gây thêm tội [F] tình

Trên vạn [Am] nẻo thường cô đơn một [Dm] mình

Ai cũng [G] sợ nên đã tránh [C] xa

Quãng đường [E7] lầy lặng lẽ đi [Am] qua.

Không còn [C] lối để ta nương tựa [F] đời

Lê từng [A7] bước ngẩn lên nhìn mặt [Dm] trời

Xin xá [G] tội cho kẻ gian [C] tham

Lỗi lầm [E7] vì một phút vô [Am] tâm.

Cuộc đời [E7] đã gieo [A7] bao nhiêu muộn [Dm] phiền

Vì người [Am] mãi si mê tham bạc [Dm] tiền

Không chút [G] tình nên dối lòng để [E7] ta đớn [Am] đau.

Ta phải [Am] sống yêu thương nhau thật [Dm] lòng

Yêu loài [G] vật như những người bạn [C] thân

Yêu cội [Am] nguồn yêu hoa lá cỏ [G] cây

Yêu dòng [A7] sông suối róc rách đong [Dm] đầy

Vì kiếp [E7] người nhân quả sẽ trả [Am] vay.