Ngẩn ngơ sầu (Bên ngõ lý chiều chiều)

1. Chiều [Em] chiều đứng ngõ [Am] sau

Chiều [D] chiều đứng bờ [G] ao trông [B7] ai

Từng [Em] hồi chuông vang đổ

Bồi [C] hồi như tim [B7] vỡ

[Em] Héo hon lòng mắt em nhìn [D] ai

Bước chân thờ thẫn em tìm [C] ai

Sao [B7] người chẳng [Em] hoài

 

2. Thà [Em] rằng chúng mình [Am] chưa

Một [D] lần ước hẹn [G] trao yêu [B7] nhau

Thà [Em] rằng anh xa khuất

Đành [C] lòng coi như [B7] mất

[Em] Thấy nhau mà vẫn không chào [D] nhau

Đón đưa mà vẫn riêng lẻ [C] loi

Âm [B7] thầm suốt [Em] đời

 

ĐK: [Am] Ai khiến xui chúng [Em] mình gặp gỡ

Rồi [Am] ai khiến xui mối tình vỡ [D] tan

Để chiều chiều người hững hờ [G] qua

Để một [Em] người dõi mắt nhìn [B7] xa

Trái ngang này biết bao giờ [Em] nguôi trong ta

 

3. Người [Em] tình vẫn còn [Am] đây

[D] tình đã vội [G] bay theo [B7] mây

Một [Em] người yêu tha thiết

Một [C] người chôn thương [B7] tiếc

[Em] Để cho hồn ngất ngơ sầu [D] riêng

Để cho lòng vấn vương buồn [C] tênh

Như [B7] người thất [Em] tình