Ngày ngóng đêm trông

1. Một chiều mưa [A] rơi, quê nghèo mái lá tả [Em] tơi

Mình mẹ quạnh [A] hiu, sớm hôm chái bếp sau [Em] hè

Lẻ loi u [D] sầu, mong chờ tin [Bm] con

Xót xa canh [B7] dài, đêm ngày mẹ ngóng chờ [Em] trông.

 

2. Bao ngày trôi [A] qua, bão giông ở nơi quê [Em] nhà

Thân mẹ [G] già, một mình quê [D] xa thức sâu đêm [G] trường

Nhớ con xa xứ, day dứt trong [B7] lòng mong ngày về [Em] thăm.

 

ĐK:

Ầu [A] ơ, hở hơ hơ [Em] hờ

Lời ru năm xưa giữa đêm trăng [A] buồn se khắc lòng [G] con

Từng lời nỉ [D] non, dáng mẹ hao [Bm] mòn

Héo hon thân [G] xác, cho con [B7] được giấc ngủ [Em] ngon.

[A] ơi, hờ hơ hớ [Em]

Giờ đây phương xa nơi quê nhà mẹ có khỏe [G] không?

Nỗi đau trong [D] lòng, từng ngày nặng [Bm] mang

Chén cơm bát [G] nước không [B7] có người nào [Em] dâng.

 

3. Quê nghèo đơn [A] sơ, kỷ niệm tàn theo giấc [Em]

Bao

câu [D] thơ mái tranh im [A] lìm

Con mãi đi [D] tìm dáng mẹ nơi [Bm] đâu

Mẹ đã không [D] còn chờ [B7] trông mỏi [Em] mòn.

* Con mãi đi [D] tìm dáng mẹ nơi [Bm] đâu

Để bao nỗi [B7] sầu một mình con nhớ [Em] mẹ.