Ngày tận thế

1. Ngày tận [Am] thế phải [Em] chăng là ngày hôm [Am] nay

Ngày anh [F] đi lãng [G] quên ân tình đôi [C] ta [Am]

Ngày anh [Dm] đến khiến [Am] em chợt bừng [Em] lên hạnh phúc bồng [Am] bềnh

Ngày anh [F] đi đất [G] trời như sụp [Em] đổ.

 

2. Ngày tận [Am] thế với [Em] em là ngày xa [Am] anh

Tình yêu [F] em đã [G] trao riêng về anh [C] thôi [Am]

Người yên [Dm] vui chốn [Am] xa nào hay [Em] con tim em khóc [Am] thầm

Nhớ anh [F] nhiều em [G] biết phải làm [Am] sao.

 

ĐK:

Ngày tận [C] thế với em người [G] ơi

Là ngày [Em] em không còn anh [Am] nữa

Làm sao [F] em sẽ cố [G] quên

Vết thương chưa [C] lành vì mất [Am] anh.

Ngày tận [C] thế chỉ còn mỗi [G] em

Bao người [Em] qua đâu nào hay [Am] biết

Một con [F] tim đã [G] chết khi người [Am] đi.