Ngày và đêm

1. Hoàng hôn [A] xuống lả [Bm] lơi trên phố [D] gầy

Ngày trong [Bm] ta chưa [E7] mở hết tương [A] lai

Chiều đã [D] ngủ đìu [Bm] hiu cùng cơn gió

Đêm trong [E] ta đêm [E7] đã vỡ hình [A] hài.

Ngày và [Dm] đêm dẫu chung trời chung [Bm] đất

Mà quanh [E7] năm lận đận tránh nhau [Am] thôi

Ta với [E7] người không trọn một duyên [Dm] kiếp

Nên một [Bm] đời nghiệt [E7] ngã phải chia [Am] đôi.

 

ĐK:

Ngày về [Am] đây tình còn [Bm] say

Mộng còn [C] bay mà [Dm] sao hồn chất [Am] ngất

Lẻ [Dm] bóng thân đi về [Am] đâu.

Một lần [Am] đau cuộc tình [Bm] sâu

Một đời [C] trao nghẹn [Dm] theo dòng nước [Am] mắt

Xót [E7] xa cho ai ngàn [Am] sau.

 

2. Rồi thu [A] tới màn [Bm] đêm như úa [D] nhàu

Ngày chưa [Bm] qua sao [E7] biết đến mai [A] sau

Tàn thu [D] chết rụng [Bm] rơi ngàn chiếc lá

Đêm hoang [E] vu đêm [E7] đã quá nhạt [A] nhòa.

Ngày dần [Dm] trôi rũ theo niềm ray [Bm] rứt

Để đêm [E7] khuya ngậm ngùi nỗi chua [Am] cay

Thương tiếc [E7] gì thôi cuộc tình đã [Dm] lỡ

Nên dứt [Bm] lời đành [E7] đoạn muốn chia [Am] tay.

 

ĐK:

Ngày về [Am] đây tình còn [Bm] say

Mộng còn [C] bay mà [Dm] sao hồn chất [Am] ngất

Lẻ [Dm] bóng thân đi về [Am] đâu.

Một lần [Am] đau cuộc tình [Bm] sâu

Một đời [C] trao nghẹn [Dm] theo dòng nước [Am] mắt

Xót [E7] xa cho ai ngàn [Am] sau.

Đớn [E7] đau buông theo đời [Am] nhau.