Nghề báo tôi yêu

Tôi yêu nghề báo rất [D]nhiều,

Nhọc nhằn [Gm]thế nhưng đầy niềm [D/F#]vui.

Lòng [Em]thấy như mình mắc [F#m]nợ,

Cùng thời [G]gian bên trang báo [A]thơm.

 

Yêu sao từng đêm không [D]ngủ,

Để ngày [Gm]mai báo ra thật [D/F#]sớm.

Nghề [Em]báo dẫu nhiều gian [F#m]khổ,

Là bài [G]ca phấn [A7]đấu không [D]ngừng.

 

Từng bài [G]báo chan chứa bao nhiêu tình [F#m]yêu,

Ngòi bút [Em]thép tâm [A]sáng thanh cao đẹp [D]thay.

Đảng gọi [Em]ta dặm xa xa đi tới,

Mặt trời [F#m]sáng trong tim dẫn [A]lối soi [D]đường.

 

Dòng thời [G]gian năm tháng qua bao đạn [F#m]bom,

Giọt mồ [Em]hôi xương [A]máu của bao người [D]đi.

Lửa nhiệt [Em]tình trong ta cháy mãi,

Cầm trên [F#m]tay đây trang báo [A]mới tự [D]hào.

 

Lòng dân mong [G]chờ bài tin đến [A]tay từng [D]ngày.

Thật cao quý [G]vì tôi là nhà [A]báo Việt [D]Nam.