Ngỡ chẳng tàn phai

1. [Am] Tình nào đã vợi [Am] tan

Khi chiếc lá Thu [Dm] vàng

Buông mình theo chiều [Am] gió [E7]

[Am]Tình nào xót xa [Am] thêm

Trong bóng đêm ngập [Dm] tràn

Lệ rưng rưng nỗi [E7] nhớ.

Tình [A7] lỡ người phụ [Dm] nhau

Cho mắt môi úa [Dm] nhàu

Một nửa hồn thương [E7] đau

Vây kín trọn canh [Am] thâu.

 

Chorus :

[Am] Đêm nguyệt [Dm] tận cùng ngõ hồn xanh [Am] xao

Bao đớn [E] đau cho cõi lòng tan [E7] nát

Ngày Xuân [Dm] ơi có về bên dốc [Am] đời

Để nụ [Am] cười đừng lịm tóc trên [E7] môi

Để tình [E7] này mãi chất ngất trong [Am] tôi

 

2. [Am] Dòng đời đẩy người [Am] xa

Xa khuất bến mê [Dm] nào

Phai tàn theo ngày [Am] tháng [E7]

[Am] Tìm về chốn hư [Dm] không

Nhớ thương xưa mặn [Bb] nồng

Một thời nay đã [E7] mất

Tình [Am] ngỡ còn ngàn [Dm] sau

Dẫu có phai nhạt [Am] màu

Một lần gây thương [E7] đau

Mãi mãi lạc đời [Am] nhau