Người của hôm qua

1. [C] Với tiếng [D] mưa anh lại một [Em] mình nơi đây

[C] Những dấu [D] yêu bây giờ xa [G] xôi biết mấy

Ngày hạnh [Am] phúc đã quá xa [D] rời tầm tay

Nước [Em] mắt bên [D] ly rượu [A] cay

Làm sao [Am] để vượt qua [Bm] nỗi cô đơn [Em] này.

 

2. [C] Có phải [D] anh chỉ là người [Em] của hôm qua

[C] Tiếc nuối [D] chi bao lời yêu [G] thương dối trá

Giọt nước [Am] mắt em rơi thật [D] lòng ngày qua

[Em] phải rơi [D] về người [A] ta

Còn tình [Am] anh thì em dấu [Bm] chôn nơi [Em] nào.

 

ĐK:

Anh đã sai [Am] lầm cứ nghĩ sẽ [D] chẳng phôi phai vì [Em] em sẽ vui bên mình

Anh đã vô [Am] tình đánh mất để [D] khiến cho em tìm [G] vui nơi khác.

Và có [Am] lẽ hôm nay bên [D] cạnh ai kia sẽ [Em] khiến cho [D] em bình [A] yên

Chờ cơn [Am] mưa vội tan để thấy [Bm] em bên [Em] người.

Bao nhiêu cơn [Am] sầu mới đủ để [D] khiến cho em hiểu [Em] anh vẫn yêu em nhiều

Phải bao nhiêu [Am] lần nếm đắng nữa mới [D] biết anh là [G] người thay thế

Ngày hai [Am] chúng ta sẽ yên [D] bình bên nhau [Em] có lẽ do [D] lo sợ [A] quá

Chờ cơn [Am] mưa vội tan để thấy [Bm] em cuối [Em] đường.