Người đẹp trong tranh

1. Ngày [Am] xưa có [C] một bức tranh tuyệt [Am] trần

Chàng [F] trai yêu [Am] người thiếu nữ trong [Dm] tranh

Khi mới gặp [Am] nhau sao nặng tình khi mới vừa [E7] quen ngơ ngẩn lòng

Hỡi người trong [G] tranh sao người cứ mãi lặng [E7] thinh.

 

2. Rồi một [Am] đêm có [C] nàng dáng tiên hiện [Am] về

Gặp [F] nhau hai [A7] người mới nên [Dm]

câu

Kết mối nào [Am] trăm năm tình trần quấn quít cười [E7] vui đêm mộng vàng

Yêu người trong [G] tranh biết đâu [E7] người có cuộc tình [Am] ta.

 

ĐK:

Người [F] ơi tiếc [G] chi cơn mộng [C] tàn [Am]

Gặp [Dm] nhau mối [E7] duyên tơ muộn [Am] màng

Có đâu biết [Em] rằng ngày [C] mai

Ai người hờ [Em] hững với tình ai

[E7] Hỡi người trong [Am] tranh.

 

3. Rồi [Am] mai cuốn [C] chân theo dòng [Am] đời

Đừng [F] quên có [A7] người thiếu nữ trong [Dm] tranh

Ai đã vì [Am] yêu yêu thật lòng ai đã vì [E7] tương tư một lòng

Hỡi người tình [G] ơi xin đừng vội [E7] quên bức tranh ngày [Am] nào.