Người không duyên nợ

1. Tôi vẫn đi về đi về mình [Em] tôi

Đường đời đơn côi lê mòn gót [Am] dài

Bóng hình nào cứ trong [G]

Ngỡ là từ trong hơi [D] thở

Tôi đáp [Bm] lời nhưng lại làm [B7] ngơ

 

2. Cho đến bây giờ sao lòng buồn [Em] thiu

Tình yêu ai cho mà mãi đi [Am] tìm

Cố tìm thì lòng sẽ [G] đau

Đã là người không duyên [Bm] nợ

Thôi cứ [B7] vậy vừa lòng người [Em] ơi

 

ĐK:

[E7] đơn là [Am] khi người đi không nói năng [Em]

Vội vàng gieo khúc biệt [D] ly ngàn đời gian dối trong [B7] nhau

Bởi tôi [Am] yêu, tôi yêu người quá [Em] nhiều

Tôi tin người rất [G] nhiều để bây giờ đánh mất chữ [B7] yêu

 

3. Yêu đến bao giờ cho vừa lòng [Em] nhau

Nhiều người khinh khi cho là chẳng [Am] ra gì

Thế đời nhiều lắm trái [G] ngang

Cõi đời ai oán tiếng [Bm] than

Đau đớn [B7] lòng cũng đành [Em] mà thôi