Người mua vui

1. Anh và [C] em hai đứa yêu nhau lâu rồi

Nhưng gần [Am] đây anh thấy em không còn [Em] vui

Em luôn [F] mắng anh đã làm sai

Em đổ [Em] lỗi anh vô tâm hoài

Nhưng thật [Dm] ra anh đã biết em đổi [G] thay.

 

2. Thôi em [C] về đi người ấy đang mong em về

Em về [Am] đi anh biết em không còn yêu [Em] anh

Em về [F] đi anh không cần em thương

Em [Em] giờ là của người đến sau thôi

Cứ để [Dm] nước mắt đó rớt xuống cho riêng mình [G] anh.

 

ĐK:

Anh đã [C] sai khi yêu nhầm em, anh đã [G] đau bao đêm vì em

Anh bật [Am] khóc khi anh nhìn thấy em ôm [Em] hôn một người

Anh giờ [F] đây như một người say, đau rã [Am] rời mà lòng đắng cay

Yêu thật [Dm] nhiều, trao thật nhiều để rồi trắng [G] tay.

Thôi thì [C] anh đây không được may, khi mình [G] trao con tim nhầm tay

Qua ngày [Am] mai em không còn đây anh chẳng [Em] muốn tồn tại

Yêu thật [F] lòng không quên được đâu, anh là [Am] người mua vui từ lâu

Tình [Dm] yêu dù đẹp đến mấy cũng chẳng còn [G] gì sau

câu chia tay

Lệ rơi anh thấy đắng [C] lòng.