Người Nắm Tay Phải Buông Tay (Nụ Hôn Đầu Của Tôi OST)

[C] Vẫn

câu chào [G/B] nhau mỗi sớm

[Am7] Đáng ra vui mà lòng nghe bối rối [C/E]

[F] Chẳng còn nồng nhiệt như trước đây [Em7] đã từng

Chờ [Dm7] nhau một lời chưa nói ra [G]

[C] Vẫn

câu chào [G/B] nhau mỗi tối

[Am7] Nghe trong đó thấy có chút yêu thương [Em7]

Nụ [F] hôn thoảng như thói quen [C/E] bấy lâu

Vòng [Dm7] tay vẫn dành cho [G] nhau

[F] Nhưng tất cả dần nhạt nhòa đi [G]

 

Thời gian [C] đó không chờ nữa mỗi người [G/B] mỗi khác

Đành ôm [Am7] ấp vết thương cũ vỗ về [Em7] chính mình

Chỉ tiếc [F] là cuộc sống khiến [Em7] mình cách xa [Am7] nhau

[Dm7] Rồi lặng thầm như cơn [G] sóng ngầm

Thời gian [C] đó ngỡ bình yên nhưng đầy [G/B] bão tố

Bao dư [Am7] vị ngọt ngào lúc trước [Em7] có khi là hư [F]

Và nếu như mỏng [Em7] manh đến vậy [Am7]

[Dm7] Chỉ thoáng qua cơn gió nhẹ thổi cũng làm cho

[G11] Người nắm tay phải [F#m7b5] buông tay [Fm6] [Dm7] [G11]

 

[C] Có lẽ cần [G/B] nhiều cảm xúc

[Am7] Giữ cho tình yêu này lớn mãi [Em7]

[F] Một điều thật lòng anh ước dẫu [Em7] không thể [Am7]

[Dm7] được trở về lúc mới [G] yêu

[C] Hãy yêu như [G/B] tuổi đôi mươi

[Am7] Khi chẳng biết phía trước quá lớn lao [Em7]

Bật [F] cười hồn nhiên mấy

câu [Em7] vẩn vơ [Am7]

Hình [Dm7] dung một đời như mơ [G]

[F] Nhưng tất cả dần nhạt nhòa đi [G11]

 

Thời gian [C] đó không chờ nữa mỗi người [G/B] mỗi khác

Đành ôm [Am7] ấp vết thương cũ vỗ về [Em7] chính mình

Chỉ tiếc [F] là cuộc sống khiến [Em7] mình cách xa [Am7] nhau

[Dm7] Rồi lặng thầm như cơn [G] sóng ngầm

Thời gian [C] đó ngỡ bình yên nhưng đầy [G/B] bão tố

Bao dư [Am7] vị ngọt ngào lúc trước [Em7] có khi là hư [F]

Và nếu như mỏng [Em7] manh đến vậy [Am7]

[Dm7] Chỉ thoáng qua cơn gió nhẹ thổi cũng làm cho

[G11] Người nắm tay [F#m7b5] phải buông [F] tay

 

[G/F] Nếu đoạn đường [Em7] sau con mang nhiều tiếc [A7] nuối

Có lẽ [Dm7] ta phải nhìn lại những [Em7] ngày mình của nhau [Am7]

Bỏ [F] hết niềm kiêu [D/F#] hãnh riêng [G11] hai ta

 

Thời gian [C] đó không chờ nữa mỗi người [G/B] mỗi khác

Đành ôm [Am7] ấp vết thương cũ vỗ về [Em7] chính mình

Chỉ tiếc [F] là cuộc sống khiến [Em7] mình cách xa [Am7] nhau

[Dm7] Rồi lặng im khoảng [G] trống thêm lớn

Thời gian [C] đó ngỡ bình yên nhưng đầy [G/B] bão tố

Bao dư [Am7] vị ngọt ngào lúc trước [Em7] có khi là hư [F]

Và nếu như mỏng [Em7] manh đến vậy [Am7]

[Dm7] Chỉ thoáng qua cơn gió nhẹ thổi cũng làm cho

[G11] Người nắm tay phải [Dm7] buông tay [C/E] [F] [G11] [C]