Người ngốc nhất thế gian

1. [Dm] Người tôi yêu chẳng nên là em

Định duyên [Bb] số đó đều [C] ý tại [F] trời

[Gm] Nhưng hôm nay tôi đã [Dm] quá yêu em

[Bb] Tổn thương trong tôi cũng là [A7] em.

 

2. [Dm] Người tôi yêu chẳng nên là em

Chuyện bình [Bb] thường do miễn [C] cưỡng để [F] lại

[Gm] tôi đã ngốc trách [Dm] tôi quá yêu em

[Bb] Để tôi phải ôm tổn thương một [A7] mình.

 

ĐK:

Lòng chân thành [Dm] đã nó sẽ trở vội [Bb] trao cho ai

Người ta [C] nói ngốc nhất thế gian chính [F] mình [D7]

Đã từng [Gm] yêu quá sâu để [Dm] vết thương lòng

Lại [Bb] thêm sâu cũng chẳng thể nào [A7] lành

Lòng chân thành [Dm] đã nó sẽ trở vội [Bb] trao cho ai

Người ta [C] nói ngốc nhất thế gian chính [F] mình [D7]

Để lại [Gm] cho tôi nỗi đau là [Dm] em người đã khiến

Để [Bb] tôi đêm nay cuối [A7] cùng cũng chỉ mình [Dm] tôi.