Người nương náu

1. Em đã [Dm] khác, biết thương biết [C] nhớ

Người anh cuối [Dm] xóm sáng đưa tối đón

Trông thấp [Dm] thoáng dáng ai lấp [C]

Hẹn hò [Dm] nhau mấy đêm trăng [F] rằm.

 

2. Tôi cũng [Dm] khác, biết thương biết [C] nhớ

Nhà tôi cuối [Dm] xóm lối hoa trước ngõ

Nghe đâu [Dm] đó má ba dặn [C]

Chuyện vợ [Dm] con chớ đâu còn [Gm] non.

T-ĐK:

Vài [Dm] lần đón đưa vài lần nhỏ to

Về chuyện lứa đôi nàng cười với tôi

Đôi mắt sáng cứ như trăng [Am] rằm làm lòng ta [C] mong. [Dm]

 

ĐK:

[Dm] Ngày gió mưa không còn lối xưa êm [Am] mòn dấu chân ta về

Thiệp [Dm] hồng có tên anh rồi viết thêm em [Am] vào hai nhà huyên náo

[Dm] Mười ngón tay anh dài lướt qua bi [Am] hài khải lên tâm tình

[Dm] Nàng lắng nghe xong cười má hây hây [Am] hồng thế gian lại [Gm] không còn một [Am] gã cô [Dm] đơn.

 

3. Mưa với [Dm] gió để tôi che với [C] chắng

Niềm vui ánh [Dm] nắng em ơi nắm chắc

Thôi đau [Dm] đáu mỗi khi đêm [C] về

Ngồi cùng [Dm] anh nấu cơm luộc rau.

T-ĐK:

Cùng [Dm] ngồi với nhau trò chuyện với nhau

Cùng buồn với nhau cùng cười với nhau

Em trong trắng cứ như trăng rằm, làm lòng ta [Am] mong.

 

ĐK:

[Dm] Ngày gió mưa không còn lối xưa êm [Am] mòn bước chung ta về

Tình [Dm] này nảy hoa đâm chồi trắng nơi ta [Am] ngồi như lời cha kể

[Dm] Mười ngón tay anh dài lướt qua bi [Am] hài khải lên tâm tình

[Dm] Nàng lắng nghe xong cười má hây hây [Am] hồng

Thế gian lại [Gm] không còn một [Am] gã cô [Dm] đơn.