Người ở lại buồn

1. Người đi [Am] rồi hai đứa mình ở [Dm] lại

Đà Lạt tuy [E7] buồn nhưng ta có [Am] nhau

Chiều âm thầm thông reo đồi gió

[G] Anh đưa em [Em] về sương giăng đầu [G] ngõ

[Am] Đêm đêm ta [Dm] nằm [Em] nghe bên hiên [Am] ngoài mưa [G] đổ miên [Am] man.

 

ĐK:

Hai đứa [Am] đến thăm hồ Than Thở

Hai đứa [E7] yêu thành phố mưa [Am] bay

Yêu lá [Dm] thông đồi cao xanh [Am] ngát

Bầy chim ríu [Dm] rít hót vui đùa trên đường [Am] chiều.

Hai đứa [Am] yêu dòng thác Cam [Dm] Ly

Và mãi yêu [F] những nụ hoa [Am] đào

[G] Giữa rừng muôn [C] màu với [Dm] nụ hôn [Am] đầu [G] thuở mới gặp [Am] nhau.

 

2. Giờ em đi [Am] rồi tôi vẫn còn ở [Dm] lại

Đà Lạt mưa [E7] hoài mưa mãi không [Am] thôi

Tình đôi mình mong manh nhiều quá

[G] Ta xa nhau [E7] rồi đôi tim lạnh [G] giá

[Am] Đêm đêm tôi [Dm] nằm [Em] nghe tâm tư [Am] mình thương [G] kẻ cô [Am] đơn!