Người phương ấy

1. Có tiếng [Am] thở từ miền xa trở [G] lại

Hình như [E7] em còn lưu giữ đêm [Am] gầy [A7]

Có một [Dm] ngày lây [G] lất giữa rừng [F] mây [G]

Đêm mờ [Bm7b5] mịt chìm vào đời thương [E] nhớ [E7]

 

2. Em xa [Am] lạ trước đường tình giăng [Em] bẫy

Bờ môi [G] son run [E7] rẫy bóng ai [Am] về

Cũng giáo [Dm] điều, rêu mọc tuổi ngô [C] nghê

Theo chiếc [E7] lá, vào thu còn trong [Am][Dm][Am]

 

ĐK: Người phương [F] ấy còn [G] dìu nghe chuông [C] đổ,

Cứ mênh [F] mông trói [G] buộc phận tơ [E7] tằm.

Bước chân [Dm] người, kinh Thánh rộn màn [Em] đêm

Trong mắt [G] ấy, còn [F] đượm buồn phương [Bm7b5] đó [E7]

Từ ngọn [Am] sóng, thuyền chông chênh trông [Dm] thấy

Cuộc ra [E7] đi trên biển rộng đang [Am] chờ

Bờ vai [G] gầy, vầng [C] trán của tình [Bm7b5] thơ

Ai vẫn [E7] đợi vòng tay người trong [Am]