Người ta có thương mình đâu

1. Từ [F] trong tâm trí

Trót đã lỡ yêu [Am] thương một người

Mơ môi [Bb] khẽ chạm môi

Mơ tay [C] khẽ chạm tay, siết chặt tay mà người đâu có hay.

T-ĐK1:

[F] Có lúc tôi mong tim ta cùng chung nhịp

[Am] Lắm lúc tôi mong chân ta về chung đường

[Bb] Ước chung một giấc mơ thật dài

Chợt quay lại [C] sớm mai người chưa từng yêu tôi...

 

ĐK:

[Bb] Nhiều khi tôi muốn nói, [C] nhiều khi [Dm] tôi muốn [Am] nói

Ra [Bb] hết tâm tình, [F] giữ trong mình, mà [Bb] hình như khóe [C] môi chưa kịp

[Bb] Vì tim tôi đau nhói, [C] vì tim [Dm] tôi đau [Am] nhói

Trót đã [Bb] quá yêu rồi, [F] quá yêu rồi

[C] Mà người ta.

Người ta đâu [Bb] có yêu mình [C] có thương gì [Dm] mình [Am]

Người ta đâu [Bb] có yêu mình [F] có thương gì mình [C] đâu

Người ta đâu [Bb] có yêu mình [C] có thương gì [Dm] mình [Am]

Trót đã [Bb] quá yêu rồi, [F] quá yêu rồi

[C] người ta có thương.

 

2. Rồi [F] bao năm tháng

Trái tim vẫn yêu [Am] riêng một người

Cô đơn [Bb] có là bao?

Đau thương [C] có là bao? Chẳng là bao vì người đâu xuyến xao.

T-ĐK2:

[F] Có lúc tim tôi mong manh niềm hy vọng

[Am] Lắm lúc thân tôi run lên ngàn vô vọng

[Bb] Cứ xoay vòng cứ mong từng ngày

Chợt quay lại [C] sớm mai người chưa từng yêu tôi.