Người Thứ Ba – Cao Thái Sơn

1. [Am] Em từng nói với [G] anh

Chỉ xem người [F] ta như một người [C] bạn thôi

Người [Am] ta đã chăm sóc [G] em

Lúc em còn [F] chưa gặp [Am] anh.

 

[Am] Anh dù anh đến [G] sau

Đã mang hạnh [F] phúc, đã cho em [C] tình yêu

Mình [Am] đã thật vui biết [G] bao

Lúc ta gần [F] nhau [G] và anh [Am] tin.

 

Giờ lúc anh cần em [C] nhất thì em không ở [G] đây

Phải chăng trong tình [Am] yêu quan trọng hơn chuyện đến trước [Em] sau

Với anh chỉ cần [F] yêu và yêu luôn chân [C] thành

Thì những ai không được [F] yêu sẽ là người thứ [G] ba.

 

Lúc em nhìn anh [C] nói em xin lỗi em phải [G] đi

Là phút giây anh nhận [Am] ra có lẽ anh tin em quá [Em] nhiều

Thấy em bên người [F] ta hiểu ra đã quá [C] muộn

Và chính anh bây giờ [F] bỗng

trở thành người chen [G] ngang cuộc tình [C] em.

 

2. [Am] Khi bình tâm nghĩ [G] suy

Bức tranh tình [F] yêu chúng ta đã [C] hiện ra

[Am] ai đã lừa dối [G] ai

Chắc anh đã [F] sai [G] và anh [Am] tin.

 

[Am] Trong cuộc tình này không có [G] ai là không có lỗi

[[F]] [D]