Người thương thành người dưng

1. [Am] Dù còn say đắm [Em] mà anh chẳng thể nắm

[F] Nắm tương lai [G] nắm tay em đường [C] dài

[Am] Anh yêu em rất nhiều mà [Em] sao chẳng thấu hiểu

Anh nói mọi [F] điều [G] em đều bỏ ngoài [Am] tai.

 

2. [Am] Em đi tim tương lai còn [Em] anh chẳng biết tìm ai

Em bỏ anh [F] lại [G] em tìm người thế [C] thay

[Am] Xem nhau là người thương mà giờ [Em] đây hóa thành người dưng

Em nói ta [F] dừng trách [G] anh là người không [Am] xứng.

 

ĐK:

[Am] Tuy nay ta xa lạ nhưng mà ta [Em] hiểu tất cả về nhau

[F] Tuy ta không bên [G] nhau nhưng nỗi [C] đau chất đầy rỉ [E7] máu

[Am] Nói bên nhau cả đời mà sao em [Em] nỡ thay đổi người ơi

Vật đổi sao [F] dời yêu [G] thương nhưng chẳng đến [Am] nơi.

[Am] Thời gian chẳng xóa nhòa thì tự ta [Em] cố buông bỏ mà thôi

Em đã đi [F] rồi mà [G] sao trong lòng mãi [C] nhớ

[F] Phải nhớ đến bao [G] giờ thì anh mới [Em] thoát ra khỏi giấc [Am]

Em đã ơ [F] thờ mà [G] anh còn mãi ngu [Am] ngơ.

 

2. [Am] Em đi tim tương lai còn [Em] anh chẳng biết tìm ai

Em bỏ anh [F] lại [G] em tìm người thế [C] thay

[Am] Xem nhau là người thương mà giờ [Em] đây hóa thành người dưng

Em nói ta [F] dừng trách [G] anh là người không [Am] xứng.

 

ĐK:

[Am] Tuy nay ta xa lạ nhưng mà ta [Em] hiểu tất cả về nhau

[F] Tuy ta không bên [G] nhau nhưng nỗi [C] đau chất đầy rỉ [E7] máu

[Am] Nói bên nhau cả đời mà sao em [Em] nỡ thay đổi người ơi

Vật đổi sao [F] dời yêu [G] thương nhưng chẳng đến [Am] nơi.

[Am] Thời gian chẳng xóa nhòa thì tự ta [Em] cố buông bỏ mà thôi

Em đã đi [F] rồi mà [G] sao trong lòng mãi [C] nhớ

[F] Phải nhớ đến bao [G] giờ thì anh mới [Em] thoát ra khỏi giấc [Am]

Em đã ơ [F] thờ mà [G] anh còn mãi ngu [Am] ngơ.

 

ĐK:

[Am] Tuy nay ta xa lạ nhưng mà ta [Em] hiểu tất cả về nhau

[F] Tuy ta không bên [G] nhau nhưng nỗi [C] đau chất đầy rỉ [E7] máu

[Am] Nói bên nhau cả đời mà sao em [Em] nỡ thay đổi người ơi

Vật đổi sao [F] dời yêu [G] thương nhưng chẳng đến [Am] nơi.

[Am] Thời gian chẳng xóa nhòa thì tự ta [Em] cố buông bỏ mà thôi

Em đã đi [F] rồi mà [G] sao trong lòng mãi [C] nhớ

[F] Phải nhớ đến bao [G] giờ thì anh mới [Em] thoát ra khỏi giấc [Am]

Em đã ơ [F] thờ mà [G] anh còn mãi ngu [Am] ngơ

Em đã ơ [F] thờ mà [G] anh còn mãi ngu [Am] ngơ.