Người tình và quê hương

1. Xin hiểu tình [Am] yêu, trong thời chiến chinh [Dm] này mấy [E7] người mơ ước cho [Am] tròn.

Càng khổ càng đau, thì tình yêu càng [Dm] sâu khi dắt đưa nhau về [E7] bến.

Ngăn cách bây [F] giờ, cho [Am] mai mốt sum [Dm] vầy không thấy [G] thẹn cùng sông [C] núi.

Vì đời khổ đau anh góp một phần xương [E] máu.

Đôi cánh tay này anh hiến [F] trọn cho tình [Am] quê.[Dm] [Am]

 

ĐK: Em đâu hay [Dm] rằng, mẹ quê hôm sớm [E7] còn hắt hiu cùng nương sắn [Am] khoai.

Em đâu hay [F] rằng đàn trẻ thơ vắng [E7] cha cày bừa thay cho người [Am] đi.

Đành lòng sao [C] em nỡ nào nhìn bạn [E7] bè.

Nhọc nhằn gian [Am] lao, mắt quay đi cho [F] đành.

Đành lòng sao [C] em, em đành lòng sao [Am] em, ấm êm [E7] gì chỉ mình [Am] ta. [Dm] [Am]

 

2. Xin hiểu lòng [Am] nhau, cho dù cách ngăn [Dm] này có dài [E7] lâu dến bao [Am] giờ.

Tình vẫn vàng son, tình này vẫn đẹp [Dm] tươi như đóa hoa không tàn [E7] úa.

Ta đón nhau [F] về, khi [Am] non nước yên [Dm] bề sông núi [G] vào hội yêu [C] thương.

Mình cũng dìu nhau đi khắp vùng trời quê [E] hương.

Con bướm đa tình kia sẽ dừng lại ở [Am] đây.