Người về đâu

1. Cơn mưa nào chợt [Am] đến bong bóng vỡ đầy [G] sân

Nằm nghe bao tiếng [Em] lòng khóc than duyên phận [C] mình

Hạt [Dm] mưa khơi chi bao sầu [Am] nhớ

Mưa tí tách bên [G] hiên niềm đau dâng liên [E7] miên.

 

2. Dấu chân ai còn [Am] đó thềm đá vẫn còn [G] ghi

Người xưa giờ chốn [Em] nào nghe xót xa nghẹn [C] ngào

Người [Dm] như chim bay muôn nghìn [Am] lối

Làm sao tôi tìm [F] tới sầu [Em] vây kín trời [Am] mây.

 

ĐK:

Người về nơi [Em] đâu có biết chăng chốn [Dm] xưa

Những chiều mây giăng [Am] lối

Sương xuống vang cung [Dm] sầu

Than trách tơ duyên [F] đầu

Sao duyên tình [E7] mình không giữ được bền [Am] lâu.

 

3. Bao niềm mơ [Am] ước đã sớm vội tàn [G] mau

Lòng mang bao nỗi [Em] sầu buồn dâng lên gối [C] đầu

Người [Dm] vui say men duyên tình [Am] mới

Phận tôi tơ lòng [F] rối người [E7] giờ về nơi [Am] đâu.