Người về từ đỉnh núi

1. Tôi từ nơi rừng [Am] sâu, [C] đèo cao gió [Am] sầu

Vắng xa từ [Dm] lâu phố [F] thị đèn [Am] màu

Tìm về trong cơn khát [G] khao

Những [C] cuộc vui thuở [Am] nào mà lần đi quên từ [E7] giã.

 

2. Tôi về mang niềm [Am] vui [C] người trai lính [Am] rừng

Tháng năm nổi [Dm] trôi bốn [F] ngã đường [Am] đời

Ngày nào tuổi trẻ thích [G] vui

Những đêm xanh thành [C] phố với tiếng [E7] cười dồn thâu [Am] canh.

 

ĐK:

[F] Nhưng hôm nay tôi trở [Am] lại

Đường xưa bỗng lạnh đôi gót giày buồn chênh [C] vênh

Giờ [E7] đây nhân gian ngoảnh [C] mặt

Bao thú vui cuộc [E7] đời xuôi tuổi trẻ buồn bạc [Am] đầu.

 

3. Trở về trơ vòng [Am] tay [C] buồn lên mắt [Am] gầy

Chiếu chăn lạnh [Dm] căm ấp [F] ủ hình [Am] hài

Một đời rong rêu đó [G] đây

Trả cho ai thành [C] phố với tiếng [E7] cười giòn thâu [Am] đêm.