Nhắc nhau

Đầu ngày hôm [C]nay trông xa xa

cứ giống [G]giống hôm qua,

cứ na ná hôm [Am]kia trôi trôi qua,

biết đã lỡ [F]có nỗi buồn là...

Nỗi buồn gì [Am]thế chẳng nhớ đã có

cách đấy mấy [G7]hôm ngỡ ra

chẳng ngày nào giống ngày [C]nào cả. [C]

 

Có ai [C]khùng mà buồn giờ này?

Mới sáng [G]sớm không mây, em không thấy hôm [Am]nay

trong gương em xinh hơn ban [F]mai rồi này.

Những ngày buồn [Am]đấy đã lỡ biết mấy,

nếu chán thì [G7]đây, nghe anh,

hãy nắm đôi tay này [C]này. [C]

 

Đời nhiều điều [D7]không trong mong.

Còn nhiều hơn những [G]ngóng [G7]trông [C]đúng [G]không?

[C]Em, cuộc đời mình [G]như nhau đâu lâu như em [Am]ngỡ, [F]

bốn mươi năm [Am]sau, hay có [G7]bao lâu, hai ta đều [C]già và xấu. [C]

[C]Anh, mình đừng bận [G]tâm bao âu lo anh chưa [Am]có, [F]

núi cao sông [Am]sâu, ta hãy [G7]bên nhau, bắt tay làm [C]giàu. [C]

[C] [G] [Am] [F] [Am] [G7] [C] [C]

 

Khi em [C]buồn chuyện không định buồn

Khi em [G]cười chuyện không định cười

Khi chuyện buồn [Am]cười em lại cười buồn

khi em chơi [F]vơi.

Khi chuyện [Am]buồn em lại thật buồn

đến khi chuyện [G7]vui em cười thật tươi.

Đó là cuộc [C]đời.

Đời nhiều điều [D7]không trông mong.

Còn nhiều hơn những [G]ngóng [G7]trông [C]đúng [G]không?

[C]Em, cuộc đời mình [G]như nhau đâu lâu như em [Am]ngỡ, [F]

bốn mươi năm [Am]sau, hay có [G7]bao lâu, hai ta đều [C]già và xấu. [C]

[C]Anh, mình đừng bận [G]tâm bao âu lo anh chưa [Am]có, [F]

núi cao sông [Am]sâu, ta hãy [G7]bên nhau, bắt tay làm [C]giàu. [C]

[Am]Núi cao sông sâu, ta hãy [G7]bên nhau, sống vui thật [C]ngầu.