Nhái bầu đêm mưa

1. Nhái bầu đêm [Am] mưa kêu sao nức nở trong [D] lòng

Em đã theo [Am] chồng còn [C] đâu nữa mà [Am] trông

Nặng lòng miên [Em] man người xưa sao nỡ qua [G] cầu

Để cho duyên [D] đầu anh ôm sầu thương nhớ đầy [Em] vơi.

 

2. Nhớ ngày hôm [Am] nao ai trao tiếng yêu ban [D] đầu

Chung gánh nhịp [Am] cầu mình [C] nên nghĩa trầu [Am] cau

Mặn nồng yêu [Em] thương dù cho sóng gió chung [G] lòng

Cớ sao bây [D] giờ em quên [Em] rồi hẹn ước chung [Am] đôi.

 

ĐK:

Ngoài [D] kia nghe tiếng kêu nhái [Am] bầu

Kêu giữa đêm [D] sầu [Am] hỏi người nơi [Em] đâu có thấu chăng cho [Am] lòng

Trời [D] mưa tôi khóc cho mối tình [C] xa

Vì người [Em] ta tham phú phụ [G] bần

Nên đã quên ân [D] tình [Am] bỏ anh một [Em] mình

Để bóng hình anh cứ nặng [Em] mang.

 

3. Nhái bầu đêm [Am] mưa kêu sao nức nở canh [D] dài

Sao mãi u [Am] hoài người [C] xưa đã rời [Am] xa

Giờ này chung [Em] đôi cùng ai êm ấm sang [G] giàu

Lẻ loi riêng [D] mình ôm mối [Em] tình buồn dở [Am] dang.