Nhìn mùa thu tàn

1. Tôi ngồi [Em] đây vơi đầy nỗi [D] nhớ

Ly rượu [B7] cạn mà đời chưa [Em] say

Men tình [Am] nồng một chiều năm xưa

Theo nắng [B7] gội giữa trời mênh [Em] mông.

Cho mình [Em] tôi đi trong chiều [D] vắng

Nghe trong [B7] lòng rạo rực yêu [Em] thương

Tôi nhớ [Am] về chiều nao em qua

Dưới nắng [B7] vàng của mùa thu [Em] xa.

 

ĐK:

Tôi ngồi [Em] đây vơi đầy nỗi [Am] nhớ

Trên đường [D] xưa lá vàng phai [G] nhanh

Tôi ngồi [B7] đây nhìn mùa thu [Em] tàn

Bước chân [Am] về một [B7] chiều cô [Bm] đơn.

 

2. Trong chiều [Em] nay trên đường lộng [D] gió

Mưa trở [B7] về nhạt màu chân [Em] mây

Mây âm [Am] thầm lặng lẽ bay xa

Theo tiếng [B7] gọi của tình phôi [Em] pha.

Em rồi [Em] xa cho tình lại [D] mất

Ru cuộc [B7] đời dần mòn trên [Em] tay

Cho năm [Am] dài lòng mình thương đau

Giữa phố [B7] lạ nhìn người không [Em] quen.