Nhớ anh mùa đông (Snowflake)

1. Từ [G] trong mùa đông cánh chim

Màu hoàng hôn đang tan cuối trời

Một màu [Em] xanh nằm yên ở [Bm] đâu rồi

Sao không [Am] tới cho mây chiều sáng [D] hơn.

 

2. Tìm [G] anh mùa đông gió lạnh

Lòng nhìn qua xa xôi chân trời

Vừa hôm [Em] qua nằm nghe tiếng [Bm] em ru

Anh đã [Am] nói yêu [D] em thật [G] nhiều.

Và ngày [C] đó [B7] đã biết anh [Em] sẽ xa rời em

Mà em [Am] vẫn thấy [B7] đôi chân như muốn [Em] ngã [D]

Làm [Em] sao để đứng giữa muôn ngàn [D] sương

Khi [Em] gió mưa đi trên [Am] con đường dài

Giờ thành [B7] con đường xưa cũ.

 

ĐK:

Rồi một [Em] mai chợt thấy anh đứng nơi em chuyện [C] mình rất mới [D]

Em sẽ nói với riêng [Bm] em một lời [Em]

Rằng hãy để [Am] trái tim kia ngủ [G] yên trong sâu thẳm

Nụ cười [C] thoáng trên môi trôi [B7] qua để chôn giấu.

[Em] Mỗi mùa đông về đến em tìm lại [C] chuyện xa xôi [D]

Dù là chỉ trong tâm [Bm] tư một mình nhớ [Em] anh

Là em đã [Am] thấy con tim ấm [D] hơn rất [G] nhiều.

* Mùi [C] hương hoa sữa ngát [D] bay dẫn lối em [Bm] đi đi vào thật [Em] sâu

Tận [Am] nơi cuối cùng em [D] đến nhớ thêm thật [G] nhiều hàng cây khắp đường

Từng đàn [C] chim rủ nhau rất xa xa mãi nơi [D] nào về tới tận [Em] đâu

Gửi cho [Am] anh một chút hương đó dù chỉ để [D] anh biết tới. [B7]