Nhớ ánh trăng xưa

1. Chiều thu xưa em ghé [C] đến thăm tôi

Nụ cười xinh như hai [E7] đóa hoa [F] tươi

Hồn tôi dâng muôn xao [A7] xuyến như [Dm] đắm say

Tình khúc mơ [F] hồ hình [D7] dáng thiên [G7] thần.

Rồi từ đây bao chan [C] chứa yêu thương

Đời yên vui như

câu [E7] hát thanh [F] xuân

Ngàn lời ca chan chứa [A7] phím tơ [Dm] luyến

Thương cùng ánh trăng [F] thề

Dệt [D7] khúc ân [G7] tình trong [C] mơ.

 

ĐK:

Đêm thu xuống [Em] dần trời mờ hơi [F] sương

Không gian tím [C] dần tình dâng [Dm] hương

Ý thơ [G7] vương hồn lâng [C] lâng

Mùa thu đã [Em] về hàng cây nghiêng [F] nghiêng

Mây thu ngỡ [C] ngàng cùng nhau [Dm] bay

Đến nơi [G7] xa quên đường [C] về.

Xa xôi trăng [E7] ơi khuất trong bóng [Am] dương

Xa xôi thu [Dm] ơi hát

câu nhớ [E7] thương

Xa xôi em [F] ơi biết bao vấn [Dm] vương

Xa xôi em [G] ơi tình như khói [E7] sương.

 

2. Đường về quê xưa xa [C] lắm em ơi

Chiều vàng rơi khi hai [E7] bóng chung [F] đôi

Ngọc lan hương ngây [A7] ngất vấn vương [Dm] khúc nghê thường

Bóng trăng [F] ngà hòa [D7] với tâm [G7] hồn.

Còn chiều nào môi thơm [C] ngát hương yêu

Còn chiều nào nghe em [E7] hát ngây [F] thơ

Đàn ai ngân lên khúc [A7] ánh trăng [Dm] sáng

Muôn đời đã mơ [F] màng

Về [D7] với bóng [G7] hình trong [C] mơ.