Nhớ bóng chiều xưa

1. Một [Em] chiều, một chiều gió mát bên [G] sông

Thoảng [D] nghe tiếng ai ca ngọt [Em] ngào

Làn điệu quê [Bm] hương chan chứa bao nghĩa [A] tình

Ôi khúc ca quê [D] mình như [Bm] rót mật vào [C] tim. [B7]

 

2. Ngọt [Em] ngào, ngọt ngào

câu hát quê [G] hương

[D] nghe nhớ thương ai thật [Em] nhiều

Chờ người năm [Bm] xưa nên vẫn mong những [A] chiều

Đôi bóng chung

câu [D] thề ta [B7] mãi nguyện thương [Em] yêu.

 

ĐK:

Anh ơi, anh [C] ơi cho dẫu mãi xa [D] xôi

Làm sao em [Am] quên những [D] chiều ta sánh [G] đôi

Đường làng quanh [Am] co bóng dừa xanh bạt [D] ngàn

Em hát anh [Bm] đàn ngọt ngào từng lời [G] ca

Nghe xao xuyến lòng [B7] ta.

Quê hương yêu [C] ơi em nhớ mãi không [D] vơi

Hàng tre xanh [Am] xanh nắng [D] chiều soi bóng [G] anh

Tìm về chân [Am] mây có người thương đợi [D] chờ

Trong áng sương [Bm] mờ dịu dàng mình nhìn [G] nhau

[B7] ước chuyện mai [Em] sau.

 

3. Người [Em] về, người về nắng ngả bên [G] sông

[D] nghe vấn vương bao nỗi [Em] lòng

Hẹn thề nhau [Bm] đây cho nhớ thương mãi [A] đầy

Hai đứa vui sum [D] vầy duyên [B7] thắm tình mai [Em] đây.