Nhớ chiều Sài Gòn

Mưa rơi bên [Am] đường mà [F] nhớ xa [Am] xôi

Nhớ mái tóc [E7] mây vương vấn nụ [Am] cười

Nhớ chiều Sài Gòn cùng em dạo [C] phố

Nhớ những [E7] lần cùng đợi nắng bên [Am] đường.

[Am] Sài Gòn có em đi bên cuộc [C] đời

Sài Gòn những [Dm] đêm xa xôi vời [Am] vợi

Nhớ ngày anh [E] bảo trùng dương biển [G] sóng

Em ở phố [E7] thị để nhớ đến [Am] nhau

Sài Gòn có [G] em cho nên dịu [C] dàng

Sài Gòn có [Dm] em mưa rơi vội [Am] vàng

Chiều Duy Tân [E] buồn lá me rơi từng [G] cánh

Áo trắng học [E7] trò theo bước em [Am] về

Sài Gòn có [G] em cho tươi nụ [C] cười

Sài Gòn có [Dm] em môi hôn vội [Am] vàng

Chiều đưa em [E7] về sánh vai trên đường [Am] phố

Mơ ước thật [E7] nhiều cho tháng năm [Am] dài.

Mưa rơi bên [Am] đường để [F] nắng mơ [Am] phai

Nắng vẫn thiết [C] tha như nắng ngày [E7] nào

Mưa vẫn chậm buồn để thương để [C] nhớ

Như áng mây [E7] chiều gợi nhớ mãi [Am] thôi

Sài Gòn [G] ơi [E7] Sài Gòn [Am] ơi

Ta mất nhau [E7] rồi Sài Gòn [Am] ơi.