Nhớ Đầm Dơi

1. Gió đẩy gió [Am] đưa ta nhớ về xứ sở

Chắc giờ [Dm] đây cây lúa đang trở [Am] mình

Chắc giờ [E7] đây đang vào mùa nước rong

Con cá dứa trên [C] sông vui đón mùa trái [F] mắm

Thương con bìm [E7] bịp gọi nước lớn [Am] ròng.

 

2. Gió đẩy gió [Am] đưa ta nhớ về sứ sở

Lá rừng [Dm] ơi che chắn ta một [Am] thời

Tiếng mẹ [E7] ru bên dòng đời gian khó

Ta nhớ mãi khôn [C] nguôi qua những ngày chinh [F] chiến

Quê hương dạn [E7] dày lòng son vững [Am] bền.

Gió đẩy gió [Am] đưa bông bồn bồn rụng trắng

Thương em một [G] đời dải nắng dầm [C] mưa

Thương cây [E7] bần ngày đêm ru [D] hát

Bên lở bên [E7] bồi, sông nước Đầm [Am] Dơi

Đầm [Am] Dơi, nhớ năm nào giữa ngã ba [Dm] sông

Tóc của [G] mẹ bồng bềnh trên [C] sóng

Mẹ giành [E7] lại sự sống yên [F] vui

Để bây [Am] giờ rạng rỡ quê [Dm] hương

Để bây [G] giờ đời vui náo [C] nức

Chim gọi [E7] bầy gọi cả hoàng [Am] hôn

Ta nhớ [E7] thầm, đất mẹ Đầm [Am] Dơi.