Nhớ mẹ chiều xuân

1. Gió lạnh chợt từ [Am] đâu rót khẽ tâm [F] can

Gõ cửa nhân [Dm] gian [G] xuân cười dịu [C] dàng

Lộc [Am] chồi e ấp làm [Dm] duyên

Trông [Am] về quê nhà xao [E7] xuyến

Bên bếp than [G] hồng tay mẹ ấm [Dm] nồng nấu [E7] bánh chờ [Am] con.

 

2. Nhớ mẹ một chiều [Am] xuân nhắn gửi đôi [F]

câu

Chắc chiều ba [Dm] mươi [G] con khờ lại [C] về

Chuyện [Am] lòng con kể mẹ [Dm] nghe

Nép [Am] vòng tay gầy êm [E7] ái

Trong phút giao [G] thừa thương nào cho [Dm] vừa khoảnh [E7] khắc bình [Am] yên.

 

ĐK:

Mẹ [C] ơi đón xuân [Dm] mới mừng vui là [F] vậy

Nhưng lại [G] lo mẹ thêm tuổi [C] gầy

Thì ngày buồn sẽ đến gần [E7] hơn

Thời [Dm] gian in hằn bờ vai nhọc [F] nhằn

Gánh đời [G] con lội qua đường [C] trần

Cánh cò [E7] đêm cõng gió địu [Am] sương.

Mẹ [C] ơi én bay [Dm] khắp đào mai lập [F] lòe

Cho dù [G] sao thì con cũng [C] về

Cùng mẹ đón cái tết đoàn [E7] viên

[Dm] con con thầm cảm ơn cuộc [F] đời

Vì xuân [G] nay con thấy mẹ [C] cười

Sưởi lòng [E7] con bên bếp ngày [Am] xuân.

 

3. Xuân thì thầm bên [Am] tai nhắc khéo cho [F] ai

Cháu hiền dâu [Dm] ngoan [G] để mẹ an [C] lòng

Để [Am] tròn nguyện ước đợi [Dm] mong

Gia [Am] đình sum vầy sung [E7] túc

Xuân thắm đất [G] trời xuân thêm tuyệt [Dm] vời khi có [E7] mẹ mẹ [Am] ơi.