Nhớ mẹ hiền đã xa

1. Con hằng [Am] nhớ hình [F] bóng mẹ hiền khuất [E] xa

Hình [Am] bóng mẹ chẳng phai [Dm] nhòa trong [G7] lòng con thương nhớ [C] mẹ [E7]

Con vẫn [Am] biết giờ [F] phút mẹ về trời [Dm] cao

[G] khi hưởng phúc dạt [F] dào mà [E7] sao con vẫn nghẹn [Am] ngào.

 

ĐK:

Chúa Chúa chính [F] là người mẹ của [G] con

Chúa Chúa chính [E7] là mẹ hiền muôn [Am] đời

Con xin [D] chúa dủ tình xót [Am] thương

Cho mẹ [E7] con sống trên thiên [Am] đường.

Chúa đã xuống [F] trần đổ tràn tình [G] thương

Chính Chúa đã [E7] dạy thờ cha kính [Am] mẹ

Cho con [D] biết yêu mẹ kính [Am] cha

Cho đoàn [E7] con sống vui một [Am] nhà.

 

2. Con hằng [Am] nhớ từng [F] tiếng mẹ hiền hát [E] ru

Nhịp [Am] võng nhẹ nhàng đôi [Dm] bờ cho [G7] đời con bao ước [C][E7]

Con hằng [Am] nhớ chiều [F] sớm mẹ dìu đoàn [Dm] con

Nhịp [G] chân về chốn thánh [F] đường tụng [E7] ca Danh Chúa tình [Am] thương.

 

3. Trong trời [Am] cao cùng [F] đích cuộc đời chúng [E] con

[Am] chốn mẹ hằng khấn [Dm] nguyện cho [G7] đoàn con luôn vững [C] lòng [E7]

Trong tình [Am] Chúa hạnh [F] phúc chẳng hề đổi [Dm] thay

Mẹ [G] con gặp gỡ sum [F] vầy niềm [E7] tin kiên vững chẳng [Am] lay.