Nhớ mùa hạ Sài Gòn

1. Từ khi cách biệt quê [Am] nhà

Dù nơi phương [F] xa nhớ Sài [G] Gòn nắng [C] hạ

Nhớ [A7] ngày ấy chia [Dm] tay con [G] đường lá me [F] bay

Chiều nghiêng nghiêng [E7] nắng

Thương [Dm] nhau anh biết [E7] chăng.

 

2. Ngồi ôm mối tình lỡ [Am] làng

Từng giọt nước [F] mắt rớt [G] loang trên phím [C] đàn

Nhớ [A7] phượng thắm ve [Dm] ngân

Nỗi [G] buồn cứ lâng [F] lâng

Một thời áo [E7] trắng đã đi qua trong [Am] đời.

 

ĐK:

[F] Ôi nhớ làm [D] sao

Tiễn đưa cài hoa lên áo

Nói chi lòng thêm đớn [Am] đau

[E7] Ve khóc hoa phượng

Khóc cuộc tình sầu ngăn đôi

Nghiệt ngã nhưng cũng đành [Am] thôi.

 

3. Thời gian chết dần tuổi [Am] đời

Người xưa không [F] tới đứa [G] chân mây cuối [C] trời

Đếm [A7] ngày tháng buông [Dm] xuôi

Suốt [G] đời nhớ khôn [F] nguôi

Tình yêu gãy [E7] gánh nỡ ly tan hai [Am] người.