Nhớ Quảng Ngãi yêu thương

1. Quảng Ngãi ta [Am] về một chiều trên phố [Dm] vắng

Ngắm quê hương [G] mình say đắm yêu [C] thương

Giữa phố Quang [F] Trung ta tìm về kỷ [E7] niệm

Một tà áo [F] ai thoáng trong gió phôi [E7] pha

Quảng Ngãi ta [Am] về ôi ký ức như [Dm] hoa

Vẫ nở trong [G] ai cánh phượng hồng tháng [C] Sáu

Nhớ em [F] quá, nhớ chiều mưa năm ấy

Góc Hùng [E7] Vương ai lỗi hẹn anh [Am] về.

 

ĐK:

[Am] Nhớ, nhớ Quảng Ngãi yêu [Dm] thương nhớ [G] quê hương mình biết [C] mấy

Nhớ dòng sông [F] Trà chở [Am] ký ức tuổi [Dm] thơ

Nhớ

câu thơ [G] cha dạy cho đời khôn [Em] lớn

Lời ru mẹ [G] hiền còn vang mãi trong [E7] tim.

Nhớ Quảng Ngãi quê [Dm] tôi nhớ [G] một thời áo [C] trắng

Nhớ dáng em [F] gầy tóc [A7] thề xõa ngang [Dm] vai

Em vô [G] tư để tình đầu vương [C] lại

Nay trở [E7] về còn xanh mãi trong [Am] thơ.

 

2. Quảng Ngãi ta [Am] về giữa phố vắng nên [Dm] thơ

Bao nỗi nhớ [G] thương thoảng mùi trong gió [C] thu

Ôi chút tình [Am] quê [A7] dòn tan bánh [Dm] nổ

Vị ngọt tô [E7] don đất Quảng chân [Am] tình.

Quảng Ngãi ta [Am] về ngày mới thêm [Dm] xinh

Gặp lại [G] em gặp lại mình thơ [C] dại

Xin cám [Am] ơn và yêu người mãi [Dm] mãi

Quảng Ngãi ơi, Quảng Ngãi [E7] ơi thương nhớ ta lại [Am] về.