Nhớ tình yêu cũ (Nostalgia)

Nhớ một chiều đông lạnh [C7] giá, lối về xa [Fm] quá.

Bước chân buồn [C] tênh, đời như con nước lênh [Fm] đênh,

lạc loài đâu [C] đó, trên bến hoang [Fm] liêu.

Có chiều buồn ra ngồi [C7] nhớ, bóng người năm [Fm] cũ.

Mắt chưa sầu [C] vương. tình vui như cánh hoa [Fm] xuân.

Tỏa hương thơm [C7] ngát, trên làn môi [Fm] người.

Số kiếp phong [Eb] ba, ngày vui chóng qua, đời chia hai [Ab] lối.

Tình nay đã [Fm] chết, mưa gió qua [Bbm] đây, tan nát đời [Fm] hoa.

Biết rằng mùa xuân đã [C7] chết, môi hồng đã [Fm] hết.

Phấn son nhạt [C] phai, tình như sương khói mong [Fm] manh.

Vụt bay theo [C] gió, mất dấu chân [Fm] mây.

Chỉ còn mình ta ngồi [C7] nhớ, những đường phố [Fm] cũ.

Dấu xưa còn [C] đây, ngày qua chỉ thấy bơ [Fm] vơ.

Niềm vui chưa [C7] đến, sao đành chia [Fm] lìa.

Nhớ một chiều đông lạnh [C7] giá, lối về xa [Fm] quá.

Bước chân buồn [C] tênh, đời như con nước lênh [Fm] đênh,

lạc loài đâu [C] đó, trên bến hoang [Fm] liêu.

Có chiều buồn ra ngồi [C7] nhớ, bóng người năm [Fm] cũ.

Mắt chưa sầu [C] vương. tình vui như cánh hoa [Fm] xuân.

Tỏa hương thơm [C7] ngát, trên làn môi [Fm] người.

Số kiếp phong [Eb] ba, ngày vui chóng qua, đời chia hai [Ab] lối.

Tình nay đã [Fm] chết, mưa gió qua [Bbm] đây, tan nát đời [Fm] hoa.

Biết rằng mùa xuân đã [C7] chết, môi hồng đã [Fm] hết.

Phấn son nhạt [C] phai, tình như sương khói mong [Fm] manh.

Vụt bay theo [C] gió, mất dấu chân [Fm] mây.

Chỉ còn mình ta ngồi [C7] nhớ, những đường phố [Fm] cũ.

Dấu xưa còn [C] đây, ngày qua chỉ thấy bơ [Fm] vơ.

Niềm vui chưa [C7] đến, sao đành chia [Fm] lìa.

Niềm vui chưa [C7] đến, tình đã cách [Fm] xa...