Như lần đầu biết yêu

Lại một ngày [G]nắng bước qua bên thềm nhà ghé [D]thăm em như thường [B]ngày

Và dường [Em]như tâm tình em hôm nay mang [Dm7]1 chút đổi [G7]thay

Có chăng là… [C]

[Cm6]Là vì lòng [Bm]nghĩ đến anh [Em]không thôi,

[Am]muốn thấy giọng nói tiếng cười làm [D]em luôn ngóng trông.

 

Chộp vội chiếc [G]áo, lấy thêm cây guitar, phóng [D]nhanh qua chỗ hẹn

Đồng hồ lạ [C]ghê, sao thời gian chợt nhanh hay là [Bm]do anh ngáo ngơ

Lần đầu [C]tiên, anh thấy tim [D]mình, nhịp [Bm]đập lúng ta lúng [Em]túng

“Chờ [Am]anh lâu lắm đúng….. [D]không?”

 

Hết ngóng, trông rồi [G]nói, nhớ lắm lắm nhưng sao giờ [D]vẫn chưa thấy [B]anh

Có hay [Em]chăng em đang từng giây mong anh chờ [Dm7]anh đến ngây người [G7]

À… thì tại vì [C]mãi nghĩ đến [Cm6]em, nên anh quên [Bm]mất cả ngày [Em]giờ

Đừng giận anh [C]nha em ơi vì,

Ai chẳng [D]có những lúc thất thường khi biết [G]yêu

 

So let me [G]take you go around, đưa hai tay em về trước

Nếu có đi [D]xe thì ngồi ôm anh, nếu có đi bộ thì cùng bước

Chỉ đơn [C]giản, để em hiểu, lòng anh hướng về em thôi

Khi bên cạnh [Bm]em là lúc duy nhất anh thấy thời gian dần êm trôi

Even the [C]first date, hay, những ngày [D]từ nay về sau

Cảm giác ấm [Bm]áp nhất, chính là khi mình [Em]còn được kề nhau

Ta sẽ là [Am]người cuối cùng nhìn thấy đối phương, gudnite trước khi ngủ

Dẫu có xa [D]xăm và tốn niềm tin, anh vẫn sẽ luôn chi đủ

Và anh [G]viết, về em, không cần thiết, ngày đêm

Chỉ, cần [D]có, chút cảm hứng, hòa nỗi [B]nhớ, thành thơ

Sẽ ví [Em]em là đỉnh phong của những gì bình yên nhất

Sẽ giữ [Dm7]em ở mãi bên mình, sẽ không để [G7]tình duyên mất

Lời nhạc anh [C]viết sẽ là viễn cảnh đẹp nhất cho [Cm6]riêng

một mình chuyện tình đôi [Bm]ta

Nếu lỡ khi có cãi vã, nhưng điều [Em]đó không làm mình phôi pha

Anh không tin hoàn [Am]toàn duyên số là chuyện trời tính thôi mà

Chính quyết định [D]của mỗi người mới không làm cho chuyện tình đôi ngả

 

Đôi khi tự [G]hỏi lòng mình những ngày giận hờn rồi [D]sẽ dẫn đến đâu

Có khi [C]nào mệt mỏi vì em nên, anh không [Bm]thương yêu nữa thì....

Này này đừng suy [C]tư nhiều thế [D]kia

Anh vẫn sẽ [Bm]luôn có em [Em]thôi

Chẳng [C]có bất cứ biến cố nào đẩy được [D]anh ra khỏi em

 

Đôi khi nàng [G]thơ của tôi thật ngu ngơ, chỉ hỏi [D]những

câu hỏi điên [B]rồ

Làm lắm [Em]lúc, đau đầu ghê, chẳng biết phải [Dm7]nói thế nào [G7]đây

Là vì em [C]lo sợ mất [Cm6]anh, nên lalala [Bm]như đứa trẻ [Em]con

Đừng giận em [C]nha anh nhé, vì

Ai chẳng [D]có những lúc thất thường khi biết [G]yêu

 

Để, từng, chút ngọt ngào của [G]những ngày yêu, xen, vào tháng ngày vô vị

Đối với [D]anh cảnh vật xung quanh hiện đã không còn là vô tri

Mọi thứ hân [C]hoan, đầy hồn thơ và những phiền ý cứ mất

Anh ngỡ [Bm]em như là Mùa Xuân, vì em là Quý Thứ Nhất

Bất kỳ [C]đâu, bước cùng em, cũng đều [D]là, con đường rải hoa

Vốn dĩ, [Bm]không gì là mãi mãi nên ta cũng [Em]chẳng thể mãi xa

Nếu, một [Am]mai có cơn bão nào có thể thôi bay mọi vật chất

Tình yêu mình [D]cũng sẽ có hình thù, nhưng sẽ là tồn tại bậc nhất

Em là mặt [G]trời, là ánh nắng, là sao sáng trong đêm

May mắn của [D]anh là được gặp gỡ và bảo [B]vệ cho em

Vì mỗi một [Em]phút cùng em bình yên, anh sẽ, quên hết tất cả lo lắng

Để cảm xúc [Dm7]tích cực được re-fill trở [G7]thành niềm vui thiệt to lớn

Em có thể [C]tin, lời anh nói tất cả được viết [D]trong đây

Ta sẽ nghịch chuyển [Bm]hết mọi biến cố mà chẳng cần thiết [Em]buông tay

Chỉ cần một ý [C]niệm, còn quan tâm, mình sẽ chẳng thể xa cách

Và những khó [D]khăn mà ta gặp phải, hãy cùng nhau tìm ra cách. Babe.

 

[C]Em [Cm6]đã, mong [Bm]chờ phút giây [Em]này

[C]Anh dành bài ca cho [D]riêng.... mình [G]em.