Như những hoàng hôn bỏ mặt trời

1. Tôi bắt đầu yêu hay là dự [Em] định [B7]

Ôi dự tính [D] nào cũng thật ngây [B7] thơ

Tôi đã ngây thơ hay bắt đầu [C] già

Mà đuổi bắt tình yêu trong tăm tối mù [B7] lòa.

 

2. Xin cố đổi thay cuộc đời lận [Em] đận [B7]

Lấy một phút [D] nào được cầm tay [B7] em

Em vẫn ngây thơ hay bắt đầu [C] già

Mà đứng im [B7] nhìn sông nước lạnh [Em] lùng.

 

ĐK:

Ngày sắp [Em] hết rồi ngày đã hết theo năm sắp hết

Thời gian [D] nào cho bốn mắt ta [G] xanh [B7]

Thời gian [Em] nào đưa ta về địa [G] ngục

Những kẻ yêu [B7] nhau chẳng có thiên [Em] đường.

 

3. Tôi thốt lời yêu như là bảo [Em] vật [B7]

Em lại cúi [D] đầu chắc bởi vô [B7] tâm

Tôi cũng vô tâm không biết phận [C] mình

Hai đứa vô [B7] tâm nên khó một [Em] lòng.

* Thế [Em] nào rồi em cũng bỏ [B7] tôi

Như [Em] những hoàng [Am] hôn bỏ mặt [Em] trời

Tôi [B7] loài thiêu thân yêu lửa ngọn

Vì em nên hăng [C] hái lìa [Em] đời.