Như nước qua cầu

1. Một chiều thu xác pháo rơi [D] rơi bên thềm

Em vội thay áo mới sang [A7] ngang rời bến

Bên dòng sông tôi lặng ngóng [Bm] trông

Nhìn theo tay áo [F#m] hồng

Em [Em] về sang bến [A7] mộng.

 

2. Lặng thầm tôi đếm bước cô [D] đơn bên đời

Trên dòng sông hiu hắt tuôn [A7] rơi lệ úa

Bao hẹn thề sao đành lãng [Bm] quên

Giờ đây bước sang [F#m] thuyền

Lòng [A7] tôi cay đắng ưu [D] phiền.

 

ĐK:

Lá thu [G] bay, rơi nhẹ lướt qua [D] thềm

Cánh hoa [Em] rơi trong gió trôi theo [A7] dòng

Thuyền tình phiêu dạt bến [F#mm] sông

Mắt [A7] nhòa buồn tôi nhớ [D] mong.

 

3. Duyên tình thôi đã lỡ phôi [D] pha

câu thề

Riêng lòng tôi mang nỗi đau [A7] thương sầu oán

Tình này đành thôi hẹn kiếp [Bm] sau

Vùi chôn mối duyên [F#m] đầu

Tình [A7] xem như nước qua [D] cầu.