Những đứa con da vàng

1. Đường về chiều [Am] nay bóng ai như bóng mẹ [C] hiền [A7]

Mỏi mòn từng [Dm] đêm, bóng [G] gầy sương trắng mong [C] manh

Đường về chiều [G] nay, khói mây giăng đầy núi [Em] đồi

Như nhớ thương [Dm] ai xót [Em] xa ngập cõi [Am] lòng.

 

2. Đường về chiều [Am] nay gió mưa trên những nấm [C] mồ [A7]

Tủi hờn nghìn [Dm] năm, thấm [G] đầy xương máu anh [C] em

Mộ người Việt [G] Nam, đã bao nhiêu đời héo [Em] mòn

Non nước điêu [Dm] linh bao nỗi oan [F] khiên những [Em] đứa con da [Am] vàng.

 

ĐK:

Ôi những đứa con vong [F] nô những đứa con của [C] mẹ

Quên tình dân [Am] tộc, quên cội quên [Em] nguồn

Dòng máu Văn [F] Lang quên cội quên [Em] nguồn, dòng máu anh [Am] em.

Ôi những đứa con vong [F] nô quên hồn dân [C] Việt

Quên tiếng mẹ [Am] ru, quên đời tủi [Em] nhục

Nòi giống lưu [F] vong quên đời tủi [Em] nhục một kiếp đọa [Am] đầy.

 

3. Đường về chiều [C] nay bước đi trên những phố [C] phường [A7]

Gọi thầm Việt [Dm] Nam, bao [G] giờ cho hết tang [C] thương

Một trời buồn [G] đau, xót xa bao đời nô [Em] lệ

Ôi giấc mơ [Dm] xưa, quê hương rạng ngời trang [F] sử

Mẹ Việt Nam [Em] ơi, bao giờ được bình [Am] yên.