Những mùa hoa bỏ lại

Ngoài [Dm] hiên nắng lên, [C] đi về đâu đó giấc mơ trôi [Dm] dạt giữa đêm

[C] Ôi ngày hôm qua dường như chưa [Gm] đến bao giờ

[C] Tỉnh giấc bên em một giấc mơ [A7] nhẹ

Ngày [Dm] mai khát khao, [C] hay hờn ghen mãi đôi môi em [Dm] nụ hôn nào

[C] Như cành phong non chiều xưa em [Gm] nép vào ta

[C] Chợt thấy yêu thương giờ hóa xa [A7] lạ

Từ tháng năm [Gm] đó, chìm dấu cơn [C] sóng

Lang thang [F] chi mùa Thu tội [Dm] tình

Niềm vui nỗi [Gm] buồn, đợi em thức [Bb] dậy thấm sâu vào [A7] đêm

Giờ khuất xa [Gm] lắm vườn đã yên [C] giấc

Em đi [F] đâu mùa hoa bỏ [Dm] lại

Về thăm núi [Gm] đồi chiều hôm khép [Bb] lại nỗi đau ngày [A7] xưa

Rồi sẽ qua [Gm] hết, đời cuốn xô [C] mãi,

Tha thứ [F] cho mùa thu bé [Dm] dại

Mãi chơi đến [Gm] muộn loài hoa lỗi [Bb] hẹn, chết trong vườn [A7] khuya

Thời [Dm] gian vẫn trôi [C] căn phòng thao thức hôm xưa em [Dm] đợi em chờ

[C] Nhưng ngày mai tôi còn chăng tôi [Gm] nữa thời gian

[C] Về giữa mênh mang ngàn lớp xô [A7] bờ.