Những nốt hương thầm lặng

Từ điệu hò à [Cmaj7] ơi

Bao si mê cất [Gmaj7] lời

Từng ngày mẹ đưa nôi

Rồi lúc khôn lớn biết yêu khúc [Cmaj7] nhạc

Mình thuộc về tự [Cmaj7] do

Đêm đen trên chuyến [Gmaj7] đò

Là một mình trong mưa

Ngồi nghe hoài mãi lời thiết tha [Cmaj7] về.

Nhạc và ta trôi [Cmaj7] mãi

Thấm những tiếng rao [Gmaj7] chiều

Bầu trời xanh cứ thế vẫn bao dung [Cmaj7] đời

Dù nhiều đêm trăng tắt

Vẫn ánh mắt mơ [Gmaj7] hoài. [Em]

Vai len qua vầng [Am] dương

Đôi tay ai gầy [D] sương

Giấu những nốt thăng [Gmaj7] trầm

Để chờ ngày đi rất [Em] xa.

Bao mênh mông phù [Am] hoa

Ôm ngây thơ và [D]

Còn chờ và tin những [Gmaj7]

Còn nhớ những gì đã [Em] mơ.

Bài nhạc là chính [Fmaj7] ta

Khóc những nỗi đau [Am] dài

Còn lại hoài trong

câu [Em] hát

[D] Đã chông chênh thật [Em] nhiều.

Ôm

câu ca đậm [Am] sương

Biết sẽ có con [Bm] đường

Đợi bình minh đang [E] tới.