Niềm đau của cát

1. Dấu giầy in trên [Am] cát

Cơn nước nào đã cuốn trôi [Dm] đi

Chữ [G] tình phơi trên cát

Cơn gió [E7] nào đã xoá tan [Am] đi.

Đôi nhân [Dm] tình đi trên cát

Mắt ngước trời tiếp nối cơn [G]

Nhưng e một [F] ngày quên đi lời [E7] thề

Quên đi lời thề cũng nói chia [Am] ly.

 

ĐK: [F] Ta đau niềm đau của cát

[A7] Khi suốt một [Dm] đời chứng kiến chia [G] ly

[Dm] ta đau niềm đau của cát

[Am] Khi cát đứng [F] nhìn nước gió xóa [E7] đi

Vết tình yêu, vết tình yêu còn đâu [Am] nữa.

 

2. Dấu giầy in trên [Am] cát

Cho dẫu rằng nước cuốn trôi [Dm] đi

Chữ [G] tình phơi trên cát

Cho dẫu [E7] rằng đã xoá tan [Am] đi.

Thì hỡi [Dm] người đi trên cát

Xin nhớ rằng cát trắng đang [G] đau

Xin ta một [F] điều yêu nhau thật [E7] nhiều

Ghi sâu lời thề tiếp nối cơn [Am] mê.